“Tôi muốn quay ngược thời gian và trở lại tuổi thơ.
Khi bố là “Anh hùng” và “Tình yêu” là cái ôm của mẹ.
“Nơi cao nhất trên thế giới này” là “Bờ vai của bố”.
Điều duy nhất có thể gây “Đau đớn” là “Xước đầu gối”.
Thứ duy nhất “Vỡ vụn” là đồ chơi."
“Những đứa trẻ không bao giờ lớn” là tuyển tập tản văn về những “đứa trẻ” cậu đã có duyên gặp gỡ như thế trên chặng đường trở thành “người lớn”. Vẫn bằng giọng văn nhẹ nhàng, tình cảm, lối dẫn dắt đơn giản nhưng dễ đi vào lòng người, Tuấn dẫn dắt người đọc đi cùng mình qua từng mẩu chuyện nhỏ cậu quan sát thấy trong cuộc sống muôn màu, để họ thấy thấp thoáng đâu đó bóng dáng của chính mình, một lần biết đồng điệu với tâm tư của một người trẻ đang bước vào đời với đầy nhiệt huyết, đam mê và yêu thương mãnh liệt.